Hãy tìm kiếm thời giờ thích hợp để thư thái và suy niệm
thường xuyên vì quý mến Thiên Chúa. Đừng tò mò điều kỳ lạ. Đọc những điều như vậy
sẽ đem muộn phiền cho tâm hồn thay vì giúp tâm trí bận rộn. Nếu bạn tự rút lui
khỏi những cuộc bàn tán không cần thiết và vẩn vơ hết thời giờ, tránh lắng nghe
chuyện tầm phào và tin đồn, bạn sẽ có đủ thời giờ thích hợp để chiêm niệm.
Rất nhiều vị đại thánh cố tránh tụ tập bất cứ khi nào
có thể để phục vụ Thiên Chúa trong sự thư thái. Một vị viết, "Càng thường
xuyên đàn đúm với người ta, tôi càng mất đi bản tính con người." Chúng ta
thấy điều này thường đúng khi tham dự các cuộc trò chuyện lâu dài. Dễ để im lặng
hơn là nói nhiều. Ở nhà thì dễ hơn là ra đi với đầy đủ trang bị. Vậy, bất cứ ai
muốn nhắm đến một đời sống nội tâm và tâm linh thì phải, cùng với Chúa Giêsu,
tách biệt khỏi đám đông.
Không ai xuất hiện trước công chúng một cách an toàn
trừ khi trước hết họ ưa chuộng tính cách vô danh. Không ai an toàn trong lời
nói trừ khi họ yêu chuộng sự thinh lặng. Không ai chỉ huy một cách an toàn trừ
khi họ sẵn sàng được chỉ huy. Không ai ra lệnh một cách an toàn trừ khi họ biết
rõ thế nào là vâng phục. Không ai vui mừng một cách an toàn trừ khi trong lòng
họ có một lương tâm tốt lành.
Hơn thế nữa, sự an toàn của các thánh luôn được gói
ghém trong sự kính sợ Thiên Chúa, không phải vì họ thiếu thận trọng và khiêm tốn
nhưng vì người ta để ý đến nhân đức và ơn sủng của họ. Ngược lại, sự an toàn của
kẻ độc ác phát sinh từ sự kiêu căng và hành động táo bạo và sẽ kết thúc trong mưu
mô gian dối của chính họ.
Đừng bao giờ cho rằng bạn an toàn trong đời này, dù bạn
có vẻ là một tu sĩ tốt lành, hay một ẩn sĩ đạo đức. Rất thường xảy ra là những
ai được quá quý trọng thì lại dễ lâm vào tình trạng nguy hiểm vì quá tự tin. Do
đó, với nhiều người, tuyệt đối không bị cám dỗ thì không phải là tốt, nhưng nên
thường bị thử thách để đừng trở nên quá an tâm, đầy kiêu hãnh, hoặc ngay cả chỉ
muốn trở về với sự tiện nghi thân xác.
Nếu người ta không bao giờ tìm kiếm niềm vui chóng qua
và vướng vào chuyện thế sự, họ sẽ có một lương tâm tốt lành. Họ sẽ thật bình an
và thanh thản nếu cắt đứt mọi lo lắng hão huyền và chỉ nghĩ đến những điều của
Thiên Chúa, những điều hữu ích cho linh hồn, và hoàn toàn tín thác vào Chúa.
Không ai đáng được sự an ủi của Thiên Chúa nếu họ
không kiên trì ăn năn thống hối. Nếu bạn thực sự lo buồn trong tâm hồn, hãy đi
vào phòng và tách biệt khỏi sự ồn ào thế tục, như đã được viết: "Hãy than
vãn về tội mình trong phòng." Ở đó bạn sẽ tìm thấy điều mà bạn thường đánh
mất khi ở ngoài.
Căn phòng của bạn sẽ trở nên thân thương nếu bạn muốn ở
trong đó, nhưng nếu không, nó trở nên chán ngắt. Nếu ngay tự đầu đời sống tu
trì, bạn sống và gìn giữ căn phòng ấy, không lâu nó sẽ trở nên một người bạn đặc
biệt và một sự an ủi lớn lao.
Trong sự thinh lặng một linh hồn sùng tín sẽ thăng tiến
trong nhân đức và biết được các chân lý giấu kín của Kinh Thánh. Ở đó họ sẽ tìm
thấy cả dòng nước mắt để tẩy rửa chính họ hằng đêm, để họ có thể ngày càng thân
mật với Tạo Hóa khi họ càng xa cách với mọi ồn ào của thế gian. Vì Thiên Chúa
và các thiên thần sẽ đến với họ là người xa cách với bạn hữu và người thân.
Một người không ai biết đến và đạt được ơn cứu độ thì
tốt hơn là nổi tiếng vì làm được phép lạ mà thờ ơ với sự cứu độ. Thật đáng ca
ngợi khi một tu sĩ ít khi ra ngoài, để tránh con mắt người đời và không muốn
nhìn thấy họ.
Sao lại ước ao nhìn thấy điều mà bạn không được phép?
"Thế giới này qua đi và thú vui trần tục cũng vậy." Sự đói khát nhục
dục đôi khi dụ dỗ bạn đi lang thang, nhưng khi giây phút ấy qua đi, điều gì có
thể giúp bạn đừng bị lương tâm khuấy động và một tâm hồn ra nặng nề? Một chuyến
đi vui vẻ thường dẫn đến lối về buồn thảm, một buổi tối hoan lạc dẫn đến một
bình minh ảm đạm. Như thế, mọi thú vui nhục dục bắt đầu thật hấp dẫn nhưng sau
cùng nó đưa đến sự hối tiếc và cái chết.
Điều gì bạn có thể tìm kiếm ở nơi khác mà bạn không thể
thấy ngay trong căn phòng mình? Đây là trời và đất và mọi yếu tố, vì những điều
này mà mọi sự được tạo dựng. Điều gì bạn thấy có thể tồn tại lâu dài bất cứ đâu
dưới ánh mặt trời? Có lẽ bạn nghĩ mình sẽ thực sự đầy đủ, nhưng bạn không thể
làm được, vì nếu bạn được thấy mọi điều hiện hữu, nó có gì khác hơn là một cái
nhìn trống rỗng?
Hãy ngước mắt lên Thiên Chúa ở thiên đàng và cầu nguyện
vì tội lỗi và khuyết điểm của bạn. Hãy để sự hư ảo ra hư không. Hãy bắt tay vào
những việc mà Thiên Chúa đã ra lệnh cho bạn thi hành. Hãy khép lòng mình lại và
kêu cầu đến Chúa Giêsu, Người Thân Yêu của bạn. Hãy ở với Người trong căn
phòng, vì không ở đâu bạn tìm thấy sự bình an như thế. Nếu bạn không rời bỏ nơi
đó, và nếu không lắng nghe chuyện tầm phào vớ vẩn, bạn sẽ ở lại trong sự bình
an lớn lao. Nhưng vì thỉnh thoảng bạn ưa thích nghe tin tức, điều đó chỉ đúng nếu
bạn thấy buồn phiền trong tâm hồn.
(
Thomas à Kempis, Noi Gương Đức Kitô, Chương
XX: Yêu Mến Cô Độc và Thinh Lặng )