Thứ Năm, 19 tháng 10, 2023

 
Bài 1: Hãy Lo Cho Được Hạnh Phúc Đời Đời

I.

Chúng ta có quá nhiều việc phải làm, quá nhiều điều phải lo. Nhưng chỉ có

một việc hệ trọng, có tính quyết định và đáng để ta dốc toàn tâm toàn lực mà lo.

Đó là việc lo cho được hạnh phúc đời đời, được cứu độ đời đời. Kỳ dư, không có

việc nào là quan trọng.

Một cách tất nhiên, ai trong chúng ta cũng sẽ chỉ ở một trong hai tình trạng

vĩnh cửu này: được hạnh phúc đời đời hay phải trầm luân đời đời, được cứu độ

đời đời hay phải đi đời đời… Vậy tại sao ta không lo sống thế nào để chắc được

hạnh phúc đời đời?

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã chịu chết để cứu chuộc con, để ban cho con ơn cứu

độ, để ban cho con hạnh phúc đời đời. Thế mà đã biết bao lần con tự đẩy mình

vào chỗ hư đi, vì con bỏ mất Chúa là Đấng tốt lành quý trọng vô cùng! Con đã

bao lần từ khước Đấng là Sự sống đích thực ! Từ nay xin Chúa đừng để con bỏ

Chúa nữa, đừng để con lấy mình làm trung tâm đời mình nữa!

II.

Thắng kiện, tìm được việc làm, làm ăn phát tài, sắm được nhà lầu xe hơi… đó

là những việc người đời cho là to tát, quan trọng. Không ít người đã đặt chúng

làm chúa trên trời mình, làm lẽ sống cho đời mình. Nhưng những sự đó chắc

chắn sẽ qua đi. Một ngày kia, của cải và hạnh phúc đời này sẽ thành đồ vô ích:

hoặc nó sẽ bỏ ta, mà nếu nó không bỏ ta, thì ta cũng phải bỏ nó. Vì vậy, chỉ việc

có quan hệ đến sự sống đời đời mới là việc quan trọng trôi.

Lạy Chúa Giêsu là Đấng cứu chuộc con, xin Chúa đừng xua đuổi con khỏi

Nhan Thánh Chúa, như con đáng phải chịu. Quả thật con là kẻ tội lỗi khốn nạn.

Nhưng lạy Chúa, này con đau đớn ăn năn vì đã vấp phạm đến Chúa. Xưa nay

con đã khinh dể Chúa, nhưng bây giờ con xin kính mến Chúa trên hết mọi sự.

Từ nay con xin chỉ kính mến một mình Chúa, và xin nhận một mình Chúa làm

Chúa trên đời con. Xin Chúa hãy rủ lòng thương đứa tội lỗi đang sấp mình dưới

chân Chúa mà ăn năn đau đớn về các tội mình; và đang ước ao kính mến Chúa.

Ôi, nếu trước kia, đang khi con ở trong tội, tức là đang khi con mất nghĩa sủng

Chúa, mà Chúa bắt con phải chết, thì chắc chắn là nỗi bất hạnh đời đời đã đến

với con rồi. Lạy Chúa, vì Chúa đã đối xử rất nhân lành với con như vậy, xin

Chúa hãy ban cho con được sức mạnh để chỉ lo nên thánh, chỉ lo sống theo ý

Chúa mà thôi.

III.

Ta hãy suy hai chân lý sau mà giục lòng tin:

Thứ nhất: có Thiên đàng và có Hỏa ngục.

Thứ hai: chắc chắn ta sẽ ở một trong hai tình trạng đó cho đến đời đời.

Lạy Chúa, con biết rõ là bởi tội con sẽ phải hư đi, phải khốn nạn đời đời. Vì

vậy, con sẽ không khinh dể ơn Chúa mà sống trong tội lỗi nữa. Chúa là Chúa, là

Tình Yêu, là Hạnh phúc đích thực. Chúa lả Đấng đã chết và sống lại để cứu

chuộc con. Thế mà con đã bỏ Chúa chỉ vì mong được một chút khoái lạc đê hèn.

Lạy Chúa, con đau đớn ăn năn vì đã khinh rẻ Chúa như thế. Bây giờ con kính

mến Chúa trên hết mọi sự và ước ao; từ nay, thà mất mọi sự còn hơn mất nghĩa

cùng Chúa đến cùng.

Lạy Mẹ Maria là Đấng con trông cậy, xin cứu giúp con.

(tr. Đường rỗi linh hồn, thánh Anphong)

Thứ Tư, 11 tháng 10, 2023

ĐỨC TIN, HI VỌNG, TÌNH YÊU - Hồng y Joseph Ratzinger - ĐGH Bênêđictô XVI

 



 

Thưa Hồng Y, có khi nào ngài cảm thấy sợ Chúa không?

 

Có lẽ nói sợ thì không đúng. Qua Đức Ki-tô ta biết Chúa là ai rồi. Ngài yêu ta. Ngài biết ta là người thế nào. Là xác thịt, là tro bụi. Vì thế Ngài chấp nhận cái yếu đuối của ta.

Nhưng tôi luôn có cái cảm giác nóng bỏng là không chu toàn ơn gọi của mình, không đáp ứng điều Chúa muốn, và đã không cho đi cái mình có thể cho và phải cho. 

 

Đã có lần nào Chúa phiền hà ngài hay đã có lúc nào ngài quyết định sai lầm?

 

Chúa không phải là người cảnh sát, mà cũng chẳng phải vị quan toà chỉ muốn phạt mình. Nhưng, vì đức tin và nhiệm vụ được trao, mỗi ngày tôi phải xét mình, xem đã làm gì phải hay không phải. Dĩ nhiên tôi cũng thấy có điều lầm lỗi. Chuyện đó đã có bí tích hoà giải.  

 

Người ta nói, người công giáo mang mặc cảm tội lỗi trước mặt Chúa.

 

Tôi tin rằng người công giáo, trước hết nói chung, có cảm nhận là được Chúa thứ tha.  Hãy xem nghệ thuật Ba-rốc hoặc Rô-cô-cô. Ở đó toát lên nét tươi vui thanh thoát. Không phải không có lí do mà người ta bảo dân các nước công giáo điển hình như Í-đại-lợi hay Tây-ban-nha đều có tâm hồn thanh thản.

 

Có lẽ cũng có những vùng Ki-tô giáo, mà vì lối giáo dục hoặc quan niệm lệch lạc, đã đề cao sự đe doạ và hình phạt, nhưng bản chất Ki-tô giáo không phải vậy. Theo tôi thấy, nói chung, những ai sống trong niềm tin của Giáo Hội, cuối cùng đều mang cảm nhận được cứu độ: Chúa không để mình hư mất! 

 

Thỉnh thoảng Chúa có dùng thứ ngôn từ thật cụ thể để nói với ta: „Được, cứ thế mà làm“. Hay: „Này dừng tay lại, đây là lời cảnh cáo cuối cùng!“ không?

 

Tiếng Chúa nhỏ nhẹ lắm. Nhưng Ngài cho ta nhiều dấu chỉ. Có thể khi nhìn lại, ta nhận ra dấu chỉ đó qua bạn hữu, qua một cuốn sách hay qua một thất bại, thậm chí một tai nạn.  Cuộc sống thật ra đầy những dấu chỉ âm thầm như thế. Với đầu óc tỉnh táo, từ từ ta nhận ra cái toàn thể từ các dấu chỉ đó, và ta bắt đầu cảm được Chúa đang dẫn dắt ta như thế nào. 

 

Ngài trò chuyện với Chúa một cách tự nhiên như khi gọi điện thoại?

 

Cũng có thể nói được như thế, trong mức độ nào đó. Tôi biết Ngài luôn có đó. Và Ngài dĩ nhiên biết tôi là ai, và tôi là người như thế nào. Nhất là khi tôi có nhu cầu muốn kêu Ngài tới, muốn tự thông báo và muốn thưa chuyện với Ngài. Tôi có thể trao đổi với Ngài những chuyện thật đơn giản, thật riêng tư, thật khó chịu cũng như điều lớn lao. Tôi gặp Ngài dễ dàng, suốt ngày luôn có thể nói chuyện với Ngài. 

 

Chúa luôn tỏ ra nghiêm nghị, hay Ngài cũng có khi hài hước?

 

Tôi tin rằng Ngài nhiều hài hước. Đôi khi Ngài đẩy nhẹ ta một cái và nhắc, này con, đừng coi trọng mình! Hài hước thực ra là một thành phần trong bức tranh tươi vui của thụ tạo. Nếu đế í, ta thấy Chúa nhiều lúc trong cuộc sống cũng muốn ta đừng quan trọng hoá vấn đề, hãy hạ mình xuống, hãy nhìn khía cạnh tươi vui, và đừng quên mặt hài hước của cuộc sống. 

 

tr. Thiên Chúa và Trần Thế, Hồng y Joesph Ratzinger - ĐGH Biển Đức XVI


Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

Yêu Mến Cô Độc và Thinh Lặng


Hãy tìm kiếm thời giờ thích hợp để thư thái và suy niệm thường xuyên vì quý mến Thiên Chúa. Đừng tò mò điều kỳ lạ. Đọc những điều như vậy sẽ đem muộn phiền cho tâm hồn thay vì giúp tâm trí bận rộn. Nếu bạn tự rút lui khỏi những cuộc bàn tán không cần thiết và vẩn vơ hết thời giờ, tránh lắng nghe chuyện tầm phào và tin đồn, bạn sẽ có đủ thời giờ thích hợp để chiêm niệm.

Rất nhiều vị đại thánh cố tránh tụ tập bất cứ khi nào có thể để phục vụ Thiên Chúa trong sự thư thái. Một vị viết, "Càng thường xuyên đàn đúm với người ta, tôi càng mất đi bản tính con người." Chúng ta thấy điều này thường đúng khi tham dự các cuộc trò chuyện lâu dài. Dễ để im lặng hơn là nói nhiều. Ở nhà thì dễ hơn là ra đi với đầy đủ trang bị. Vậy, bất cứ ai muốn nhắm đến một đời sống nội tâm và tâm linh thì phải, cùng với Chúa Giêsu, tách biệt khỏi đám đông.

Không ai xuất hiện trước công chúng một cách an toàn trừ khi trước hết họ ưa chuộng tính cách vô danh. Không ai an toàn trong lời nói trừ khi họ yêu chuộng sự thinh lặng. Không ai chỉ huy một cách an toàn trừ khi họ sẵn sàng được chỉ huy. Không ai ra lệnh một cách an toàn trừ khi họ biết rõ thế nào là vâng phục. Không ai vui mừng một cách an toàn trừ khi trong lòng họ có một lương tâm tốt lành.

Hơn thế nữa, sự an toàn của các thánh luôn được gói ghém trong sự kính sợ Thiên Chúa, không phải vì họ thiếu thận trọng và khiêm tốn nhưng vì người ta để ý đến nhân đức và ơn sủng của họ. Ngược lại, sự an toàn của kẻ độc ác phát sinh từ sự kiêu căng và hành động táo bạo và sẽ kết thúc trong mưu mô gian dối của chính họ.
Đừng bao giờ cho rằng bạn an toàn trong đời này, dù bạn có vẻ là một tu sĩ tốt lành, hay một ẩn sĩ đạo đức. Rất thường xảy ra là những ai được quá quý trọng thì lại dễ lâm vào tình trạng nguy hiểm vì quá tự tin. Do đó, với nhiều người, tuyệt đối không bị cám dỗ thì không phải là tốt, nhưng nên thường bị thử thách để đừng trở nên quá an tâm, đầy kiêu hãnh, hoặc ngay cả chỉ muốn trở về với sự tiện nghi thân xác.

Nếu người ta không bao giờ tìm kiếm niềm vui chóng qua và vướng vào chuyện thế sự, họ sẽ có một lương tâm tốt lành. Họ sẽ thật bình an và thanh thản nếu cắt đứt mọi lo lắng hão huyền và chỉ nghĩ đến những điều của Thiên Chúa, những điều hữu ích cho linh hồn, và hoàn toàn tín thác vào Chúa.

Không ai đáng được sự an ủi của Thiên Chúa nếu họ không kiên trì ăn năn thống hối. Nếu bạn thực sự lo buồn trong tâm hồn, hãy đi vào phòng và tách biệt khỏi sự ồn ào thế tục, như đã được viết: "Hãy than vãn về tội mình trong phòng." Ở đó bạn sẽ tìm thấy điều mà bạn thường đánh mất khi ở ngoài.

Căn phòng của bạn sẽ trở nên thân thương nếu bạn muốn ở trong đó, nhưng nếu không, nó trở nên chán ngắt. Nếu ngay tự đầu đời sống tu trì, bạn sống và gìn giữ căn phòng ấy, không lâu nó sẽ trở nên một người bạn đặc biệt và một sự an ủi lớn lao.

Trong sự thinh lặng một linh hồn sùng tín sẽ thăng tiến trong nhân đức và biết được các chân lý giấu kín của Kinh Thánh. Ở đó họ sẽ tìm thấy cả dòng nước mắt để tẩy rửa chính họ hằng đêm, để họ có thể ngày càng thân mật với Tạo Hóa khi họ càng xa cách với mọi ồn ào của thế gian. Vì Thiên Chúa và các thiên thần sẽ đến với họ là người xa cách với bạn hữu và người thân.

Một người không ai biết đến và đạt được ơn cứu độ thì tốt hơn là nổi tiếng vì làm được phép lạ mà thờ ơ với sự cứu độ. Thật đáng ca ngợi khi một tu sĩ ít khi ra ngoài, để tránh con mắt người đời và không muốn nhìn thấy họ.

Sao lại ước ao nhìn thấy điều mà bạn không được phép? "Thế giới này qua đi và thú vui trần tục cũng vậy." Sự đói khát nhục dục đôi khi dụ dỗ bạn đi lang thang, nhưng khi giây phút ấy qua đi, điều gì có thể giúp bạn đừng bị lương tâm khuấy động và một tâm hồn ra nặng nề? Một chuyến đi vui vẻ thường dẫn đến lối về buồn thảm, một buổi tối hoan lạc dẫn đến một bình minh ảm đạm. Như thế, mọi thú vui nhục dục bắt đầu thật hấp dẫn nhưng sau cùng nó đưa đến sự hối tiếc và cái chết.

Điều gì bạn có thể tìm kiếm ở nơi khác mà bạn không thể thấy ngay trong căn phòng mình? Đây là trời và đất và mọi yếu tố, vì những điều này mà mọi sự được tạo dựng. Điều gì bạn thấy có thể tồn tại lâu dài bất cứ đâu dưới ánh mặt trời? Có lẽ bạn nghĩ mình sẽ thực sự đầy đủ, nhưng bạn không thể làm được, vì nếu bạn được thấy mọi điều hiện hữu, nó có gì khác hơn là một cái nhìn trống rỗng?

Hãy ngước mắt lên Thiên Chúa ở thiên đàng và cầu nguyện vì tội lỗi và khuyết điểm của bạn. Hãy để sự hư ảo ra hư không. Hãy bắt tay vào những việc mà Thiên Chúa đã ra lệnh cho bạn thi hành. Hãy khép lòng mình lại và kêu cầu đến Chúa Giêsu, Người Thân Yêu của bạn. Hãy ở với Người trong căn phòng, vì không ở đâu bạn tìm thấy sự bình an như thế. Nếu bạn không rời bỏ nơi đó, và nếu không lắng nghe chuyện tầm phào vớ vẩn, bạn sẽ ở lại trong sự bình an lớn lao. Nhưng vì thỉnh thoảng bạn ưa thích nghe tin tức, điều đó chỉ đúng nếu bạn thấy buồn phiền trong tâm hồn.


( Thomas à Kempis, Noi Gương Đức Kitô, Chương XX: Yêu Mến Cô Độc và Thinh Lặng )

Thứ Ba, 12 tháng 12, 2017

Thiệp Noel gửi tặng người thân và bạn bè.

Con đường nhỏ xin gửi tặng mọi người một số thiệp noel gửi tặng người thân và bạn bè.

Gửi tặng bạn bè:


Gửi tặng cha:


Gửi tặng sơ:


Gửi tặng thầy: 


Gửi tặng anh: 


Gửi tặng chị: 


Gửi tặng con: 



Gửi tặng em: 

Gửi tặng cha mẹ: 

Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2017

Chương XIX: Các Luyện Tập của Một Tu Sĩ Tốt Lành

Đời sống của một tu sĩ tốt lành thì phải đầy dẫy mọi nhân đức để đối với người khác thì dường như họ còn thua kém. Với lý do tốt lành, nội tâm sung mãn thì tốt hơn đầy dẫy ở bên ngoài, vì Đấng thấu suốt bên trong là Thiên Chúa, Đấng mà chúng ta phải hết sức tôn kính dù chúng ta ở đâu và trong mắt Người chúng ta phải bước đi một cách trong trắng như thiên thần.

Mỗi ngày chúng ta phải canh tân điều quyết tâm và chỗi dậy với sự hăng say như thể đó là ngày đầu tiên trong đời sống tu trì. Chúng ta phải nói: "Lậy Chúa, xin giúp con sống điều quyết tâm và trong sự phục vụ thánh thiện của Chúa. Giờ đây, ngay trong hôm nay, xin giúp con khởi sự một cách tuyệt hảo, vì cho đến bây giờ con chưa đạt được gì cả."

Có tiến bộ hay không là tùy theo ý định; và ai khao khát sự trọn lành thì phải rất chuyên cần. Nếu một người có ý chí mạnh còn sa ngã thường xuyên thì người thiếu quyết tâm hoặc không tha thiết thì sao? Trong sự quyết tâm của chúng ta có nhiều cách để sa ngã; ngay cả một thiếu sót nhỏ trong luyện tập cũng dẫn đến một mất mát gì đó.

Người công chính tùy thuộc vào ơn Chúa hơn là sự khôn ngoan riêng mình khi tuân giữ điều quyết tâm. Trong Người họ phó thác mọi việc, vì quả thật, "mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên," và kiểu cách Thiên Chúa khác với con người. Nếu một tập luyện thỉnh thoảng bị bỏ qua vì sự đạo đức hay vì thích sự tập luyện khác, sau này nó có thể tập lại dễ dàng. Nhưng nếu nó bị bỏ quên một cách cẩu thả, vì mệt mỏi hay chểnh mảng, sai lầm ấy thật lớn và sẽ đưa đến thiệt hại. Dù cố gắng đến đâu đi nữa, chúng ta vẫn dễ sa ngã trong nhiều điều. Tuy nhiên chúng ta phải luôn có một số mục đích nhất định, nhất là đối với những gì cản trở chúng ta nhiều nhất. Đời sống bên trong cũng như bên ngoài phải được để ý kỹ lưỡng và phải có thứ tự, vì cả hai đều quan trọng để nên trọn lành.

Nếu bạn không thể xét mình liên tục, hãy thi hành tối thiểu mỗi ngày một lần, buổi sáng hay buổi tối. Vào buổi sáng đề ra một quyết tâm và buổi tối tự kiểm điểm xem những gì bạn đã nói trong ngày, những gì bạn đã làm và đã nghĩ đến, vì trong những điều đó có lẽ bạn thường làm mất lòng Chúa và người chung quanh.

Hãy trang bị cho mình như một người chống trả sự tấn công của qủy thần. Hãy kềm chế sự thèm khát và rồi bạn sẽ dễ kềm chế xu hướng xác thịt. Đừng bao giờ hoàn toàn không bận rộn, nhưng hãy đọc hay viết hay cầu nguyện hay suy niệm hay làm bất cứ gì đó vì ích lợi chung. Tuy nhiên, sự rèn luyện thân xác phải được thi hành với sự phân định và không được thi hành một cách bữa bãi bởi bất cứ ai.

Những việc đạo đức không phổ thông thì đừng phô bầy nơi công cộng, vì tốt hơn nên thi hành điều riêng tư nơi kín đáo. Hơn nữa, hay cẩn thận đừng thờ ơ với sự cầu nguyện chung vì ưa thích cách sùng kính riêng của mình. Tuy nhiên, sau khi thi hành một cách chu toàn và trung thực với những bó buộc thuộc bổn phận, nếu có giờ rảnh rỗi hãy dùng nó cho các gợi ý đạo đức riêng tư.
Không phải ai ai cũng có cùng một loại sùng kính. Cái thích hợp người này, cái thích hợp người kia. Tương tự như vậy, các luyện tập khác nhau thích hợp cho những thời điểm khác nhau, có cái cho ngày lễ và có cái cho ngày trong tuần. Khi bị cám dỗ, chúng ta cần những loại sùng kính nào đó. Cho những ngày nghỉ ngơi và an bình chúng ta cần các loại khác. Có những loại thích hợp khi buồn sầu, có những loại khi vui vẻ trong Chúa.

Vào những ngày lễ lớn, việc sùng kính phải được canh tân và thành khẩn cầu xin sự cầu bầu của các thánh. Từ ngày lễ này sang ngày lễ khác, chúng ta phải tập trung đến mục đích của chúng ta như thể đang đi từ thế gian đến ngày lễ hội trên thiên đàng.

Sau cùng, trong mùa lễ, chúng ta phải cẩn thận chuẩn bị con người, sống thánh thiện hơn, và tuân giữ quy luật nghiêm nhặt hơn, như thể sắp sửa được lãnh nhận phần thưởng của Thiên Chúa vì sự lao nhọc của chúng ta. Nếu mục đích này bị trì hoãn, hãy tin rằng chúng ta chưa chuẩn bị kỹ lưỡng và chúng ta chưa xứng với vinh dự lớn lao sẽ được tiết lộ cho chúng ta vào đúng lúc. Trong khi đó, chúng ta hãy chuẩn bị cho mình một cái chết thật tốt đẹp.

Đức Kitô nói, "Phúc cho tôi tớ nào khi chủ đến vẫn còn tỉnh thức. Thật, Thầy bảo thật các con: ông chủ sẽ đặt người ấy cai quản mọi tài sản của ông " (Luca 12:43, 44)


( Thomas à Kempis, Noi Gương Đức Kitô )

Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

Chịu Đựng Lỗi Lầm của Người Khác


Nếu Thiên Chúa không có quy định nào khác, người ta phải kiên nhẫn chịu đựng bất cứ gì mà họ không thể sửa đổi nơi chính mình và nơi người khác.

  Bài 1: Hãy Lo Cho Được Hạnh Phúc Đời Đời I. Chúng ta có quá nhiều việc phải làm, quá nhiều điều phải lo. Nhưng chỉ có một việc hệ t...