CON NGƯỜI LÀ TUYỆT ĐỈNH TẠO DỰNG HAY
LÀ TẠO VẬT KHÁT MÁU ?
Pv : Có đủ lí do để gọi con
người là tuyệt đỉnh tạo dựng. Chúng ta đã phát minh ra 19.000 ngôn ngữ. Chúng
ta hát nhạc kịch và chơi những nhạc cụ do ta tạo ra. Chúng ta vượt qua những
khoảng cách diệu vợi. Nhưng mặt khác, tuyệt đỉnh tạo dựng đó nhiều khi cũng
hiện thân như những tạo vật khát máu, không ngừng biến nhà mình thành lò sát
sinh. Đau khổ này chưa dứt thì đã gây nên đau khổ khác. Chiến tranh này chưa
xong, thì đã chuẩn bị cuộc chiến khác. Và nạn nhân hôm qua, nay trở thành thủ
phạm.
ĐGH : Anh đã nói lên toàn bộ nỗi căng thẳng và
toàn bộ tấn bi kịch của kiếp người. Không ai chối cãi được nét cao cả của con
người. Tạo vật tí hon này, so với các tạo vật khác về mặt sinh lí, thuộc vào
hàng những tạo vật nghèo nàn và kém sinh hoạt giác năng (đây cũng lại là cái
lớn lao trong sự nhỏ bé), nhưng nó đã có được những khả năng để tìm hiểu vũ
trụ. Với đôi mắt, con người có thể nhìn thấu vào vũ trụ, và từ vũ trụ lại nhìn
lại được những chi tiết sự sống mình. Như thế, có thể nói, con người đã tiến
sâu được vào trong giếng sâu hữu thể, để có thể tự tái cấu trúc nó hoặc sử dụng
nó một cách có ý nghĩa và làm phát triển nó tiếp.
Tôi tin rằng, cái lớn lao - và dĩ nhiên cả cái khả
năng gẫy đổ - của con người chưa bao giờ hiện rõ như lúc này. Bởi vì tạo vật càng lớn, nó càng phải đối
diện với nhiều hiểm nguy. Và các khả thể lẫn sức mạnh và khả năng của nó càng
lớn chừng nào, thì các nguy cơ ẩn tàng trong nó có thể càng lớn chừng đó. Một
con muỗi có thể làm hại trong chừng mực khả năng của muỗi, không hơn không kém.
Nhưng con người nắm trong tay với cả nhân loại toàn bộ khả năng tàng ẩn trong
nó.Do đó, nó có thể bày ra những cách phá hoại vượt xa các loài khác.
Đó là cái mâu
thuẫn nội tại của con người. Con người được kêu mời trở nên cao cả, nhưng tự do
của nó có thể khiến nó muốn chống lại Chúa, muốn trở nên Chúa, khiến nó có thể
trở nên một đe doạ thật sự. Tự do đó có thể chính là cái vấp ngã của nó, biến
nó trở thành một con quỷ phá hoại.
Đôi khi, chúng ta muốn nói với Chúa thế này: Giá mà
Chúa dựng nên con người bớt cao cả đi một chút thì hay biết mấy, bởi vì nó sẽ
bớt nguy hiểm hơn. Nếu như Chúa đừng cho nó tự do, thì nó có thể đã không sa
ngã nặng nề như thế. Nhưng rồi cuối cùng ta đã không dám nói lên điều đó, bởi
vì ta phải cám ơn Chúa, vì Ngài đã dựng nên điều cao cả. Và cho dù Chúa có nhận
vào Ngài hết mọi cái nguy cơ của tự do con người và tất cả những vấp ngã của tự
do đó, thì ta cũng có thể bị choáng váng trước những sa ngã có thể xẩy ra, và
phải gắng dốc toàn lực để chống trả lại chúng, nhưng đồng thời ta cũng phải nói
lên niềm tín thác nền tảng sẵn có của ta nơi Chúa. Và chỉ trong tư thế bám chặt
vào niềm tín thác đó ta mới có thể chống trả được những nguy cơ của con người
và có thể chịu đựng được chúng.
(tr. ĐGH Biển Đức XVI, Thiên Chúa và Trần Thế,)
Chúc bình an,
Gửi tặng các bạn link google
drive sách hạnh các thánh, các môn
thần học, kinh thánh, triết học…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét