Nhà báo: Thiên
Chúa toàn năng vô cùng lại chọn một chốn hèn kém nhất ở trần gian, một chuồng
súc vật sơ sài ở Bê-lem, để sinh ra. Và lập luận của Giáo Hội : Chỉ vì điều đó
quá khó tin và quá mâu thuẫn nên nó phải là chuyện có thật.
Đức Giáo Hoàng: Lối lập luận đó
không đủ. Nhưng thật ra, việc chọn cái bé nhỏ là nét đặc thù trong lịch sử
Thiên Chúa với con người. Cái đặc thù đó ta thấy trước hết qua việc Ngài chọn trái đất, một hại bụi trong vũ trụ, làm nơi
hành động; trong đó dân tộc yếu đuối như Is-ra-en lại được chọn để mang lấy
lịch sử của Ngài ; rồi Na-da-ret, một chốn hoàn toàn không ai biết đến, trở
thành quê hương Ngài ; và rồi cuối cùng Con Thiên Chúa lại sinh ra ngoài làng
Bê-lem, trong một chuồng súc vật. Tất cả như một sợi chỉ đỏ.
Chúa dùng đơn vị đong đo duy nhất của Ngài là tình yêu để
đối lại thói kiêu căng của con người. Kiêu căng chính là hạt nhân, là nội dung
chính của mọi tội lỗi, nghĩa là của cái tự-coi - mình- muốn- bằng- Thiên Chúa.
Tình yêu, trái lại không phải là tự cao, mà tự hạ. Tình yêu cho thấy chính lúc
hạ mình là lúc ta vươn lên. Chính khi ta hạ mình, khi ta trở nên đơn giản, cúi
xuống với kẻ đói rách, nghèo hèn, khi đó ta mới thật lên cao. Chúa trở nên bé
nhỏ, để đưa con người dương dương tự đắc trở về lại đúng chỗ của nó. Xem thế
thì quy luật của sự bé nhỏ là khuôn thước
nền tảng của hành động Thiên Chúa. Quy luật đó giúp ta nhận ra bản chất Thiên
Chúa, và cả chính bản chất của ta. Như vậy, lập luận trên tự nó đã chứa
đựng một luận lí cao và trở thành chỉ dấu cho sự thật.
( ĐGH Biển Đức XVI, Thiên Chúa và Trần Thế)
Chúc
bình an,
Gửi
tặng các bạn link google drive sách
hạnh các thánh, các môn thần học, kinh thánh, triết học…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét